Hãy có ước mơ và nuôi dưỡng những khát vọng đó lớn dần trong bạn !
Hiển thị các bài đăng có nhãn tâm sự buồn. Hiển thị tất cả bài đăng
Em biết mình đã tng có quá kh ! Và bt c khi nào anh ly cái lý do đó ra đ biên minh cho gia đình mình em đu k0o th nói thêm bt kỳ điu gì c ...Bi nó cũng là ni đau trong chính em !





Có ai đó buồn đến nỗi không còn khóc được, không còn buồn thêm được và không thể nghĩ thêm được bất cứ điều gì k0o?

Đông về ! Thời tiết hanh hao hơi se lạnh cảm thấy có cái gì đó thật ấm áp trong tiết trời buốt lạnh của những ngày đông này. Cõ lẽ nào ta đang trong hạnh phúc nên quên đi những cái giá buốt đến gai người này nhỉ. Dịp cuối năm cuộc sống như dần hối hả hơn, gấp gấp hơn nhịp thở trong công việc trong mọi mối quan hệ cuốn người ta vào vòng xoáy mệt mỏi , áp lực với những công việc cần hoàn thành những ngày cuối năm. Nhưng cũng không hết những vẩn vơ, những thoáng mơ hồ trong em…. Em sợ… Em rất sợ …



Cũng có thể mỗi người mỗi cảnh, nên mỗi người đều có lý do cho riêng mình và chúng ta cũng vậy phải không ? Em đã từng tổn thương rất nhiều vì gia đình anh, em cũng đã từng tha thứ cho họ rất nhiều và luôn tự biên minh cho họ những lý do …để có thể không hận thêm họ chút nào nữa….Em cũng đã từng tin anh là định mệnh của cuộc đời em sau tất cả những gì đã xảy ra sau tất cả những gì chân thành anh dành riêng cho em từ đáy lòng mình em luôn biết ơn anh vì điều đó nhưng có lẽ k0o pải thế. Bởi …

Định Mệnh của em không phải là anh ! Em không đáng để xót xa như thế này, em cũng không đáng để nhận lại những cay đắng đó đúng k0o?


Em biết tất cả là do em đã chọn….và tất nhiên những gì em phải nhận cũng không quá bất ngờ nhưng em chưa từng nghĩ nó lại cay đắng đến thế ! 

Em không dám chắc mình là người con gái mạnh mẽ ngoại trừ chuyện tình cảm những cũng không quá yếu đuối để không thể rời xa anh mãi mãi đâu anh à. Vì thế anh hãy luôn nhớ điều đó nhé ! 
 
Tận đáy lòng em em thấy thương anh nhiều hơn, cũng xót xa cho anh nhiều hơn thế ! 

“Anh..chuyện tình cảm đôi ta thật quá bất công..và nó đặc biệt quá bất công với riêng em !”



Một chút buâng khuâng chờ đợi và hị vọng một năm mới may mắn hơn, bình an hơn cho những dự định và kế hoạch sắp tới. Em tin “Thời Gian“ sẽ dạy cho em cách vững vàng trên mỗi bước đi nó cũng sẽ dạy cho em cách kiềm chế và biết kiên nhẫn trong một số trường hợp đồng thời cũng cho em nhận ra rằng người em yêu thương nhất sẽ thuộc về mình nếu ta không từ bỏ và biết cách sếp gọn nó đặt vào một vị trí đặc biệt nào đó trong tim mình.


Tháng của nỗi nhớ gầy hao, của cái ôm thật chặt, tháng của những cô gái quen cười tít mắt và hay khóc vu vơ.

Con gái sinh tháng 12
Con gái sinh tháng 12, dù công khai thể hiện hay cố tình chối bỏ, tận sâu thẳm tim mình đều ấp ủ một tình yêu chung thủy dành cho mùa đông. Yêu ngày em sinh ra rét cắt da cắt thịt, gió heo may chới với ùa về, mẹ ôm em vào lòng mong chở che hết những mùa gió lận đận thổi suốt một đời người. Yêu niềm háo hức thơ dại khi em đếm ngược từng ngày đợi đến sinh nhật, yêu những ngăn tim đầy vơi, em loay hoay cả tháng vẫn không xếp vừa yêu thương, nhung nhớ để vẫy chào năm cũ. Yêu cả cái rét hanh hao, cả lối về ngược gió và những cơn mưa dầm dề, lạnh tím tim.

Cô gái tháng 12, thuở bé ước mình là công chúa long lanh nói cười, long lanh ngủ quên trên trang cổ tích, lớn lên chỉ ước làm đốm lửa nhỏ ngoài phố mùa đông. Thế nên em thích tô son đỏ, quàng khăn len đỏ, đi giày màu đỏ, mong sưởi ấm một con ngõ nào đó mùa đông ghé qua rồi tha thiết ở lại, một bàn tay run rẩy vươn ra hứng nỗi buồn.

Sinh ra giữa mùa “trái gió trở trời”, em có những thói quen chẳng giống ai. Thích ăn kem trời lạnh, thích cuộn chăn bông xem phim, đọc sách thâu đêm, thích ra biển mùa đông, thích ốm để được hít hà tô cháo nóng, thích lang thang một mình để biết đông đã tràn về trên từng con phố, trên từng mặt người lo toan, hối hả.

Con gái sinh mùa này vốn quen với lạnh giá. Có những ngày rét mướt, em để cảm xúc của mình đùa giỡn với tiết trời ẩm ương rồi như một chú mèo hoang quá yêu cuộn len rối nó vẫn đùa nghịch, lòng em bỗng buồn tênh, xám xít như màu trời. Tháng 12 ùa về cùng những quạnh hiu, mắt môi lạnh buốt, bàn tay lạnh buốt. Con gái đa cảm dù ở cạnh người yêu, dù đang ngả nghiêng cười bên người thân, bạn bè, lòng vẫn mang nỗi cô đơn vô cùng và vô cớ. Nhưng em chẳng vì thế mà rầu rĩ bởi “cô đơn là bản chất của con người”. Em đã quá quen với những khoảng trống chẳng thể lấp đầy. Một cô gái cô độc nếu vấp ngã sẽ biết tự đứng dậy, nếu quá đau sẽ biết tự buông, khi buồn hay thất bại sẽ chui vào một góc òa khóc thật to rồi tự lau nước mắt.

Con gái tháng 12 sợ nhất sự ràng buộc. Ràng buộc bởi những nơi chốn quá quen thuộc, những công việc lặp đi lặp lại, những định kiến cố hữu, em vùng vẫy thoát ra khỏi lằn ranh cũ kĩ nên đôi khi rất cứng đầu cứng cổ. Đừng ai đuổi bắt một ngọn gió ham chơi hay muốn giữ mãi con sóng bạc đầu, cũng đừng cố ràng buộc em.

Vốn cả thèm chóng chán, em chẳng mê thứ gì được lâu, cả tình yêu cũng thế. Em đa tình và dễ rung động nhưng thật khó để in hình ai đó lên tim. Dù thế những cô gái tháng 12 luôn gắn lên tim mình nỗi nhớ dài như mùa đông, như đường bay của cánh chim vô định. Nỗi nhớ chỉ dành cho một người tình xưa cũ, cuộc tình dài rộng quá nhiều khi em thấy chỉ còn lại mình đơn độc giữa mùa đông và những thương yêu vô thường như mưa nắng.

Con gái sinh tháng 12, dẫu mới lên 5 hay đã 35 tuổi đều rất thích được ôm. Bởi mạnh mẽ, cô độc đến đâu em vẫn là con gái, dù thích rong chơi sẽ có ngày em mỏi chân đứng lại, dù chưa bao giờ biết yêu tử tế em vẫn cần một vòng tay ấm giữ em lại thật lâu. 

P/S : Khi đọc bài viết này tôi thấy hình ảnh và tính cách của mình trong đó - Cô gái sinh tháng 12 !
 
Theo Nguồn  : Báo Dân Trí
Đam mê, đam mê, đam mê. Đó là tất cả những gì mà chúng ta nghe ở thời đại ngày nay. Mọi người đều bảo bạn hãy làm theo đam mê của mình. Nhưng bạn có được gợi ý rằng đam mê của bạn là gì và bạn cần làm gì với nó không? Cách đây không lâu tôi cũng chẳng biết câu trả lời của mình…

Đam mê là một khái niệm dường như không thể nắm bắt, cho đến khi bạn bắt được nó. Những gì tôi nhận thấy trong cuộc sống của tôi là bạn phải sẵn sàng để đưa mình ra khỏi đó. Bạn phải sẵn sàng mắc sai lầm. Bạn phải sẵn sàng để thử.

Nếu bạn không cố gắng, sẽ chẳng có gì xảy ra cả. Khi tôi đang tìm kiếm niềm đam mê của mình, tôi đã được thúc đẩy bởi sự tiêu cực. Tôi nghĩ về cái chết và sự hối hận cả đời. Nếu tôi cố gắng để rồi thất bại, ít ra tôi cũng thấy hạnh phúc so với việc chả làm gì và chết.

Tôi không nói đến việc cố gắng trong vài tuần; tôi nói về sự kiên trì suốt cả cuộc đời. Nếu kiên trì là điều cần làm, thì tôi sẵn sàng thực hiện. Quan trọng là bạn có quyết tâm hay không? Có quyết tâm thì cuộc sống luôn mở ra những cánh cửa cơ hội cho bạn.

Và bây giờ, hãy cùng nhìn vào 5 cách đơn giản dưới đây giúp bạn tìm ra đam mê của mình. Hãy nhớ, điều này không có nghĩa là sẽ có con đường trải đầy hoa hồng chờ đón bạn phía trước, vì nếu sự thật là như thế thì đã có rất nhiều người tranh nhau làm rồi.

Cuộc hành trình có thể chông gai, nhưng luôn có phần thưởng xứng đáng. Tưởng tượng rằng bạn đang làm những việc bạn muốn, ở địa điểm bạn muốn và thời gian bạn muốn. Nếu bạn ngay lập tức nghĩ ra những lời bào chữa và lý do để ngăn cản bạn đến với đam mê của bản thân, thì bài viết này có lẽ không dành cho bạn.







1. TRÒ CHƠI TRÍ NÃO

Nghịch với bộ não một chút nhé, nhưng nhớ là nghiêm túc đấy! Đây là phương pháp brainstorm (vận dụng trí não dữ dội bất thần để giải quyết vấn đề).

Tìm một nơi yên tĩnh, một nơi bạn cảm thấy thoải mái và không bị bất cứ ai hay bất cứ điều gì làm phiền, lấy một cây viết và tờ giấy, hoặc tốt hơn là lấy một micro và bắt đầu ghi âm. Nói là cách tốt nhất và bộc phát tự nhiên nhất để não bộ hoạt động một cách thoải mái và ghi nhận mọi thứ tốt nhất.

Nếu bạn cố kiểm soát bản thân thì việc áp dụng phương pháp brainstorm sẽ không có tác dụng tốt. Hãy nói bất cứ cái gì xuất hiện trong tâm trí bạn khi bạn đang nghĩ về thứ mà bạn thích làm. Đừng lo lắng về việc bạn nói lạc đề – cứ để nó tuôn trào.

 Thực hiện việc này ít nhất 15 – 30 phút. Khi bạn có nguy cơ cạn dần ý tưởng, cố gắng tiếp tục đẩy mạnh dòng suy nghĩ, bởi vì đó chính là thời khắc điều kì diệu xuất hiện.

2. THAM GIA

Thật là hay và tốt để phân tích và mơ thấy đam mê của bạn là gì, nhưng tất cả tính toán sẽ chẳng có tác dụng nếu bạn không hành động. Nếu bạn không chắc chắn về điều gì đó thì cũng không sao cả. Hãy cứ thực hành thôi vì đó là cách học tốt nhất.

Bạn nghĩ rằng bạn thích làm vườn, nhưng bạn không biết nhiều về nó. Vậy thì hãy bắt đầu đọc tài liệu, tham gia khóa học, tham gia vào cộng đồng làm vườn trên Internet. Người nào biết tận hưởng cuộc sống luôn muốn hành động. Họ cũng biết lo sợ và ngại ngùng, nhưng họ vẫn hành động bất chấp tất cả.

3. THẤT BẠI

Khi tôi tự hỏi “TÔI SẼ LÀM GÌ NẾU TÔI BIẾT CHẮC CHẮN RẰNG TÔI KHÔNG THỂ THẤT BẠI?”. Câu hỏi đó đã giúp tôi có thêm sức mạnh để bắt đầu việc viết blog. Trước đây tôi có tính hay chần chừ, do dự, thường “nước đến chân mới nhảy” nên công việc nhiều khi không đạt hiệu quả như ý. Đặt đúng câu hỏi sẽ giúp bạn có tâm thức đúng và tạo động lực hành động cho bản thân.

Tôi tin vào việc hành động, dù đôi lúc tôi chẳng biết chính xác tôi đang làm cái quái gì thế này. Nhưng có một điều tôi học từ thực tế là bạn hành động càng sớm chừng nào thì bạn càng có nhiều thời gian và cơ hội điều chỉnh chừng đấy.

4.NHÌN NHẬN BẢN THÂN

Điều gì luôn khiến bạn thích làm trong cuộc sống của mình? Tôi nhận ra rằng tôi thích đọc những cuốn sách thành công để phát triển bản thân và chia sẻ những giá trị tốt đẹp đến cho mọi người. Nhưng tôi cũng ưa thích những hoạt động ngoài thiên nhiên có lợi cho sức khỏe .

Tôi tin rằng tất cả chúng ta đều có những đam mê khác nhau, vì thế bạn không cần lo lắng nếu bạn không thể quyết định chính xác đam mê của mình, có thể là do bạn có quá nhiều thứ mà bạn thích làm.

Nhưng có điều tôi cần nhấn mạnh ở đây là bạn phải chọn một thứ và tập trung tất cả năng lượng vào nó nếu bạn muốn điều khác biệt xảy ra. Sau khi đã tập trung làm tốt một thứ, bạn hoàn toàn có thể quay trở lại với những đam mê khác.
 
5. CHẤP NHẬN NỖI SỢ

Trong mỗi con người đều ẩn chứa một nỗi sợ nào đó. Nếu bạn gặp vấn đề trong việc tìm ra đam mê của mình thì nghĩa là có cái gì đấy khiến bạn e sợ. Chấp nhận nỗi sợ. Nói thì dễ, làm thì khó, phải không? Nhưng sự thật là nó rất dễ.

Khi bạn đưa ra quyết định hành động dẫu bạn đang sợ hãi, bạn sẽ thấy một sự biến chuyển đầy kịch tính xuất hiện trong cuộc đời bạn. Bạn phải biết cách sắp xếp điều gì là ƯU TIÊN hàng đầu trong cuộc sống của mình và không để bất cứ nỗi sợ hay chướng ngại nào cản trở con đường bạn chọn.

Chẳng sao cả nếu bạn làm cái gì đó bất thường và có vẻ hơi điên. Tôi đang theo đuổi đam mê của mình và tôi cảm thấy tốt hơn bao giờ hết, ngay chính lúc này, dù trong tôi vẫn còn sợ hãi. Cách thức giúp tôi vượt qua nỗi sợ đó chính là nghĩ đến những thành tựu tuyệt vời mà tôi khao khát đạt được.

Nếu bạn thực sự muốn sống cuộc đời theo bạn mơ ước, thì hãy sẵn sàng làm điều gì đó. Bạn phải dẫm đạp lên nỗi sợ của chính mình và HÀNH ĐỘNG. Có thể hành động không phải lúc nào cũng đem lại hạnh phúc, nhưng có một điều chắc chắn rằng: bạn sẽ không bao giờ có hạnh phúc nếu không hành động.

Sống với đam mê, tiến tới thành công, không bao giờ quay đầu lại mà hãy chấp nhận chết trên đường đi tới thành công!

(sưu tầm)
Đã lại một năm sinh nhật nữa của anh sắp đến !
 
E chợt nghĩ giờ chúng ta đã rẽ sang hai con đường riêng. Sinh nhật năm nay của anh thì em có nên nhớ tới nó không? Không hẳn ngẫu nhiên mà em viết về ngày sinh nhật của anh trong trang blog này mà bởi trong em ngày sinh nhật năm nào của anh cũng thật đặc biệt !
Yêu anh ba năm và ngày sinh nhật năm nào của em cũng làm em không thể quên được.
Khi mới yêu nhau anh đã từng nói : 

 --- " Anh chưa bao giờ có một ngày sinh nhật theo đúng nghĩa cả , nhớ lại ngày trước có năm thì vì nhà nghèo anh trốn gia đình đi thi đại học bố anh đã đốt sách của anh vào đúng ngày sinh nhật "  có lẽ chúng ta đều được sinh ra ở miền quê biển với nhiều sóng gió nắng biển, gió biển đôi khi bay nhẹ lên khuôn mặt thô ráp này…nên không có ngày sinh nhật, hay không có ai nhớ tới ngày sinh nhật của mình cũng chả phải quá khó hiểu anh nhỉ? " 

Mùa Thu khi ngoài đường có lá vàng nhẹ rơi, có chút gió heo may hiu hiu lạnh như thầm nhắc nhở em rằng sắp đến một ngày sinh nhật của người đàn ông mà em yêu - Người con trai Tháng 10. 





 
Em vẫn nhớ !
Năm đầu tiên khi ấy cũng chính là ngày kỉ niệm tròn 1000 năm Thăng Long - Hà Nội ai nấy đều nắm tay đi hưởng ứng cho trọn cái lễ kỉ niệm đặc biệt ấy còn em cứ ngồi đợi anh tới, nhưng cũng vào ngày đó em mới biết đến sinh nhật anh giờ nhớ lại em thấy mình thật vô tâm phải không anh? Em hờn giận khi anh không đến trong khi anh đang tổ chức sinh nhật của mình cô đơn bằng một chai rượu bên cạnh... Em đã khóc trong ngày sinh nhật đó !
Lần thứ 2 : Em muốn sau tất cả những gì anh đã phải trải qua sẽ tặng anh một món quà thật bất ngờ... âm thầm đặt hoa, quà... mời bạn bè anh sẽ tới ...nhưng chỉ còn mấy tiếng nữa, anh nhận được tin bố anh ở quê yếu quá rồi anh phải về gấp ....  Em lại khóc ... những giọt nước mắt đó vừa thương vừa giận, những giọt nước mắt đó cũng như muốn níu kéo anh ở lại những sao em có thể ích kỷ như thế được... em đành chở anh ra bến xe để về quê với hai hàng nước mắt tuân dài trên má.
............................
  





Và giờ do duyên số chúng ta đã dừng lại không còn chung một lý tưởng, chung một hi vọng nữa cũng vì gia đình anh ngăn cản, em rất hiểu , anh và em đều là những người sống cho gia đình, vì gia đình nên không thể làm khác được, anh đã xa Hà Nội, xa em... 

        Ngày sinh nhật anh năm nay em không giám chắc sẽ thành tâm " Gửi tới anh lời chúc mừng sinh nhật ." nhưng em biết chắc chắn rằng anh sẽ nhận được một món quà thật đặc biệt trên blog này kèm theo lời nhắn: 

------" Em biết hôm nay là sinh nhật anh ! nhưng em sẽ không chúc mừng anh đâu bởi đã từ lâu em thấy hận ngày này của 28 năm về trước rồi ! Thế nhé ! "

Premium Blogspot Templates
Copyright © 2013 Khát Vọng Thành Công !